Cái cơ thể mà mẹ cha cho ta không
còn là sản phẩm của mẹ cha như xưa nữa. Nó đã thành độc ác hôi hám uế tạp. Thân
ta đã thành nghĩa địa nơi chôn xác của đủ loài. Nghĩa địa thế gian chỉ có xác
người. Nghĩa địa thân ta chôn đủ loài từ con chuột con chim cho đến đặc sản
rắn, rùa, cua, nhái… Ta khinh loài vật ăn bẩn, nhưng chính trên trái đất này
chưa có loài nào ăn tạp đủ loại như người.
Một thành phố bốn triệu dân, mỗi
người mỗi ngày chỉ cần ăn nữa lạng thịt cá thì một ngày đã hết 200 tấn thịt.
Nếu trừ số ở diện còn đói nghèo không có tiền mua thịt thì số còn lại khoảng 75
triệu người một ngày sẽ tiêu thụ bao nhiêu thịt. Một ngày sự chết chóc trên
hành tinh này sẽ là bao nhiêu đúng là xương như núi máu chảy thành sông, sự
luân hồi sáu ngã hàng ngày sẽ vần vũ mịt mùng. Từ trường ác thải ra đen ngòm
nồng nặc máu, ngùn ngụt sát khí, bầm tím căm ức, hận thù trùm khắp vũ trụ.
Xin mọi người hãy dừng lại phút
giây mà suy ngẫm. Hãy nương tay để từng giây phút máu bớt đỗ. Hãy lắng nghe
quan sát sự sống của các loài. Hãy khép nhẹ mí mắt gắng mà nghe những tiếng kêu
thét, tiếng rên thảm thiết của loài vật lúc bốn giờ sáng trước những mũi dao
nhọn sáng loáng và những dòng máu nóng vọt ta đỏ tươi ngầu bọt.
Các bạn hãy cố gắng nghe đi để
trái tim ta tỉnh táo dần, nó ngày một trong sáng cao đẹp ngời đức hiếu sinh, ta
sẽ biết cần phải làm gì khi ta sống.
THM sưu tầm