Cái được gọi là ý thức về
"trách nhiệm" như ta đã thấy đang tràn ngập trong đời sống của con
người hiện đại, thật ra nó bị méo mó một cách khủng khiếp bởi sự dồn nén của xã
hội, "lương tâm" là một người chủ ác nghiệt do chính con người tự
quàng vào bản thân mình, nó thúc đẩy con người hành động theo những ý muốn và
mục tiêu mà họ tưởng là của chính mình, trong khi thực tế thì nó là sự tiếp thu
từ những đòi hỏi của xã hội bên ngoài.
"Trách nhiệm"- nó săn
đuổi chúng ta gay gắt và ác liệt, nó ngăn cản chúng ta được tự do và hạnh phúc,
nó biến cả cuộc đời của chúng ta thành những chuỗi ngày đền tội cho những thứ
tội lỗi kì cục nào đó mà người khác đã gán cho.
Khi còn đi học chúng ta được giáo
dục rằng phải có điểm tốt, khi trưởng thành thì muốn thành đạt hơn trong cuộc
sống, kiếm được nhiều tiền hơn, có được nhiều quyền lực hơn, mua được chiếc xe
tốt hơn...
Song không một ai chịu dừng lại
để suy ngẫm giữa một chuỗi hành động cuồng điên đó, thì vấn đề đằng sau có thể
làm cho họ tỉnh ngộ: "Nếu tôi có được công việc mới này, nếu tôi có được
cái xe hơi mới này, nếu tôi có được căn nhà mới này... rồi thì sao? Đâu là mục
đích cuối cùng của tất cả những cái đó? Có thật là bản thân tôi muốn chúng hay
không? Phải chăng tôi đang chạy theo những mục tiêu được cho là sẽ khiến tôi
hạnh phúc, thứ hạnh phúc đó có tồn tại sau khi tôi đạt được chúng hay
không?"
THM sưu tầm