Hãy cứu mình ra khỏi biển khổ;
không ai cứu các con bằng chính các con, như đức Phật đã dạy: “Các con hãy tự
thắp đuốc lên mà đi”. Đời toàn là nhân quả khổ đau; có vật gì trên đời này đáng
cho các con tiếc rẻ. Phải không hỡi các con?
Tất cả các pháp trên đời này đều
vô thường; có pháp nào vĩnh viễn thường hằng đâu. Có pháp nào là của các con;
có pháp nào là bản ngã của các con đâu. Rồi đây, ngày mai các con chết thì
chồng hay vợ và các con của các con có còn là chồng, là vợ, là con của các con
nữa đâu. Các con chết đi có mang theo họ được không? Hay chỉ chết một mình...
Ôi! Thật là đau thương!
Nhân quả! Nhân quả! Sao người
công bằng đến đỗi không còn ai tránh né trốn chạy người được. Tạo nhân nào thì
phải gặt quả nấy; các con hãy cẩn thận, trước khi nói hay làm phải suy nghĩ cho
thật kỹ rồi mới nói, mới làm, đừng vội vàng nói ra hay làm hấp tấp rồi sẽ gặt
lấy quả mình khổ, người khác khổ hoặc cả hai cùng khổ. Đó là hành động nhân quả
ác thiếu suy nghĩ chín chắn, thiếu cảnh giác và cẩn thận trong lời nói hay trong
hành động làm. Nếu các con bình tĩnh, cẩn thận, dè dặt suy tư chín chắn trước
khi nói hay trước khi làm, thì sẽ mang lại sự an vui cho mình, cho người hoặc
cho cả hai, thì đó là các con thực hiện nhân quả thiện mà tránh được nhân quả
ác.
Chỉ vì con người không sợ nhân
quả nên nói và làm không cân nhắc kỹ lưỡng, vì thế nên luôn luôn làm khổ mình,
khổ người và khổ cả hai thật đáng trách.
Cuối cùng, chúc các con vượt qua
nghiệp lực và làm chủ nhân quả, đừng để nhân quả làm chủ các con.
Trưởng lão Thích Thông Lạc
THM trích ghi