Chung cuộc của chiếc thân tứ đại,
ai cũng như ai, chỉ là nắm tro. Đã là nắm tro thì không có nắm tro nào sang hơn
nắm tro nào, không có nắm tro nào vinh quang hơn nắm tro nào, không có nắm tro
nào ti tiện hơn nắm tro nào. Tự nhiên bao nhiêu muộn phiền, toan tính trong
lòng rớt xuống. Bởi vì đã là nắm tro thì không có lý do gì đi phiền não các nắm
tro khác.
Chúng ta ít nhiều đã đánh mất cả
một quãng đời của mình trong phiền lụy, khổ đau. Cuối cùng tứ đại này không
mang theo được vì nó chỉ là nắm tro, chỉ mang theo nghiệp mà thôi. Sao ta không
tự hỏi vì cái gì mà ta tạo nghiệp, vì ai mà ta tạo nghiệp? Vì nắm tro mà tạo
nghiệp! Có vô lý không. Phải chi vì vàng vì ngọc mình tạo nghiệp cũng được đi,
nhưng vì nắm tro mà tạo nghiệp thì oan uổng quá!
THM sưu tầm