Mọi sự việc trên đời đều là vô thường, nay còn mai mất. Tại sao ta còn chấp những gì? Ham mê những gì - mà phải để tâm hồn ta đau khổ như thế này? Chính thân ta, thân này - nay sống, mai chết ta chưa định đoạt được thời gian, cớ sao ta lại tiếc cái gì mà không chịu bỏ xuống để phải thọ khổ như thế này.

NHÌN TRONG THẾ GIAN NÀY, CÓ AI MÀ CÒN GIỮ ĐƯỢC GÌ DÙ LÀ CÁI THÂN NÀY?

Một giờ, một phút, một giây của ta bây giờ rất là quý báu. TẠI SAO LẠI BỎ PHÍ THỜI GIỜ QUÝ BÁU VÔ ÍCH NÀY ĐỂ TA TỰ LÀM KHỔ TA? Thử hỏi KHI CHẾT RỒI TA CÒN MANG THEO ĐƯỢC NHỮNG GÌ? Gọi là danh giá cao quý, giàu sang tột đỉnh trên cuộc đời này. HAY CHỈ CÒN MỘT ĐỐNG XƯƠNG THỊT HÔI THÚI NGOÀI ĐỒNG MẢ?