NAY CON ĐƯỢC GIÁC NGỘ

Như hoa sen tinh khiết
Sống giữa chốn bùn nhơ
Tâm con được thanh tịnh
An lạc giữa bụi trần.

Đời là một vở kịch
Hợp đó rồi tan đó
Do nghiệp hành vô minh
Phải chịu nhiều đau khổ.

Nay con được giác ngộ
Làm chủ hành nghiệp này
Thoát biển khổ từ đây
Ngay trong đời hiện tại.

Con hãy vui mà sống
Không bận lòng chuyện gì
Xả phiền muộn sân si
Thân tâm được an lạc.

Gia đình và quyến thuộc
Là nợ, là nhân duyên
Không tham ái, lụy phiền
Thoát được vòng sinh tử.

Có gì đâu mà khổ
Có gì đâu mà buồn
Các pháp tự hợp tan
Như màn sương buổi sáng.

Hãy giữ tâm bất động
Vượt qua các nghiệp duyên
Xa lìa niệm ưu phiền
Kiếp luân hồi chấm dứt.

Như Mặt trời tỏa sáng
Xóa tan màn đêm đen
Trí tuệ con tỏa rạng
Xóa tan mọi não phiền.

Như cá bơi dưới nước
Như chim đậu đầu cành
Như dòng nước trong xanh
Con hưởng nguồn pháp lạc.

Tuy khổ mà không khổ
Tuy lạc mà không lạc
Vì có pháp Phật ban
Tâm vô ngã giải thoát.

Dù đời nhiều cay đắng
Ngập tràn nỗi sầu thương
Được Người hướng dẫn Đường
Đời con không còn khổ.

Nay con được giác ngộ
Chánh pháp Phật nhiệm mầu
Với nghĩa lý thâm sâu
Con hưởng niềm an lạc.

Người là nguồn suối mát
Cho con gọi sạch trong
Không vương vấn phiền lòng
Của kiếp người đau khổ.

Người là ngọn núi cao
Luôn che chở cho con
Vượt qua mọi bão bùng
An tâm mà vui sống.

Đời là một giấc mộng
Hợp đó rồi tan đó
Chỉ có tâm bất động
Không hợp tan, bất diệt.

Đời người tuy ngắn ngủi
Biết giác ngộ tu hành
Xả phiền muộn tham sân
Ngay đời này giải thoát.

Tâm con được thanh tịnh
Thân con được khinh an
Mọi cấu uế phàm trần
Lắng trong và tịch tịnh.

Bao kiếp sống vô thường
Từ nay không vấn vương
Hướng tâm về chánh giác
Hưởng tịnh lạc Niết Bàn.

(Thầy Thích Bảo Nguyên)