Ở đời người ta thường không biết
sống độc thân nên mới khổ, họ cho sống độc thân là cô đơn buồn tẻ, khi bệnh tật
không ai chăm sóc, khi già yếu không ai lo cơm ăn áo mặc, nhất là họ rất sợ hãi
vì không ai nói chuyện vui nhà, vui cửa. Cho nên người ta rất sợ sống độc thân,
vì vậy việc cưới vợ gả chồng cho con cái là bổn phận của người làm cha mẹ. Còn
người sống độc thân mà không độc thân là người phải biết phương pháp sống một
mình.
Sống một mình biết Phật pháp tu
hành thì tuyệt vời! Bởi biết Phật pháp chân chánh là biết pháp hành ngăn và
diệt ác pháp vào đời sống hằng ngày thì không có một chướng ngại pháp nào, một
ác pháp nào, một lời nói nào, một sự việc nào, một tai nạn nào hay một bệnh tật
nào làm động tâm quý vị được. Quý vị sẽ làm chủ tâm mình, lúc nào tâm cũng bất
động, thanh thản, an lạc và vô sự.
Sống một mình biết Phật pháp thật
là tuyệt vời! Không có một niệm nào trong tâm khởi lên làm dao động tâm mình,
làm tâm mình phải lo lắng, sợ hãi, làm cho tâm mình phải buồn phiền, thương
nhớ, chờ mong, nghi ngờ, v.v...
Sống một mình biết Phật pháp thật
là tuyệt vời! Không có tình yêu trai gái nào xen vào được, vì người biết Phật
pháp là biết tường tận gốc tình yêu trai gái là gốc khổ muôn đời muôn kiếp, là
đường luân hồi sinh diệt muôn đời muôn kiếp của loài người.
Sống một mình có bốn cách:
1- Sống một mình phải biết phương
pháp làm chủ thân tâm.
2- Sống một mình phải biết phương
pháp đẩy lui những bệnh trên thân.
3- Sống một mình phải biết phương
pháp làm chủ tâm bất động thanh thản an lạc và vô sự.
4- Sống một mình phải biết phương
pháp làm chủ sự sống chết tức là muốn chết là thân chết, muốn sống là thân
sống, đó là làm chủ sự sống chết.
Trưởng lão Thích Thông Lạc
THM trích ghi