Một người nam và một người nữ gần
nhau sanh ra tình dục, tình dục là sự đắm nhiễm rất khó bỏ cũng ví như thuốc
lá, cà phê, rượu, thuốc phiện v.v..
Tình dục là một sự khổ tuyệt cùng
theo sau đó, nhất là người phụ nữ phải chịu bao nhiêu nỗi cay đắng, đau khổ của
tình dục, gần như suốt đời của họ. Tục ngữ có câu: “Đàn ông đi biển có đôi, đàn
bà đi biển mồ côi một mình”.
Đúng vậy, sau khi tình dục, bao nhiêu
sự khổ đau đều đổ lên đầu của người đàn bà. Người ta bảo rằng không có sự đau
khổ nào bằng sự đau bụng đẻ, thế mà người ta đắm nhiễm tình dục, người ta không
thể bỏ được, dù biết sự khổ như cắt da cắt thịt, gần như chết đi sống lại nhưng
người ta vẫn không bỏ được tình dục, đó là sự đau khổ về thể xác, chứ không
phải hạnh phúc gì cả.
Khi sanh con ra họ còn tiếp tục
chịu nhiều lao khổ; phải nuôi con cho lớn khôn; phải chịu hôi, chịu thối sự bài
tiết của con; phải chịu cực nhọc khi con đau ốm; phải chịu nhọc nhằn nuôi con
cho nên người, và còn biết bao nhiêu sự khổ khác nữa, cho đến khi họ đi vào
lòng đất.
Tình dục là khổ như vậy, nhưng
khi đã đắm nhiễm nó thì hầu hết không có ai bỏ được. Nam nữ gặp nhau là ham
thích liền. Biết tình dục là khổ mà vẫn chịu đi vào chỗ khổ đó, thật là điên
đảo, ngu si.
Bởi vậy, người ta ca ngợi con
người là một động vật thông minh, nhưng sự thật con người không thông minh mà
con người là một động vật điên đảo, vô minh, tự tạo ra cho mình biết bao nhiêu
sự đau khổ để rồi phải gánh chịu sự khổ đau ấy từ kiếp này đến kiếp khác cũng
chỉ vì sự đắm nhiễm.
Trưởng lão Thích Thông Lạc
THM trích ghi