Giữa bể dâu cuộc đời, ai mà không có lúc tột cùng đau khổ? Giữa bể dâu cuộc đời, nước mắt có gột rửa được gì đâu?

Tóc đã điểm màu mà cuộc đời cứ nổi cơn sóng gió, có mái đầu xanh chưa kịp hiểu chuyện đời đã phủ phải bão giông….trăng khuyết rồi tròn, bèo tan rồi hợp; qua rồi những cuồng phong thì đất trời sẽ bình yên trở lại; đêm tối qua đi thì bình minh lại về…cái lẽ thường tình đã trở thành qui luật tự muôn đời.

Hãy khóc và hãy cười, hãy giận và hãy thương, hãy mỏi mệt rã rời và hãy thấy cuộc sống thật đáng yêu…

THM sưu tầm