Bạn hãy thử hình dung cuộc đời
ngắn ngủi của con người bị kẹt giữa bao cuộc tranh sát tương tàn: biết bao kẻ
ăn mày đói rách, biết bao kẻ lang thang cơ nhỡ không chốn nương thân đi giữa
cuộc đời nhung lụa, và bất hạnh đến từ đâu? Mỗi ngày có bao nhiêu câu lạc bộ
làm quen được mở ra, mà con người vẫn sống trong cô đơn, thờ ơ, lãnh đạm và ghẻ
lạnh đến hoang phế cả tâm hồn, biết bao đôi lứa bước tới cửa hạnh phúc của cuộc
đời lại nhanh nhảu bước ra từ cửa ly hôn của toà án?
Biết bao trại ấp từ thiện được
lập nên mà những đứa bé mồ côi đói khát mù chữ vẫn đứng tần ngần ngoài cổng
ngước nhìn lên những hàng chữ đổ son cho tấm lòng quảng đại của con người? Biết
bao cuộc hội thảo về tình thân ái bằng hữu được khai mạc, vậy mà con người vẫn
nhìn nhau bằng con mắt đố kỵ hằn học, giăng bẫy và cảnh giác lẫn nhau? Biết bao
sách vở, giáo lý, kinh điển bàn về tâm hồn cao thượng công chính của con người,
vậy mà loài người vẫn tiếp tục là nạn nhân cho các vụ bắn giết bạo hành phi
pháp lý và lề luật con người? ...
Còn, còn nhiều lắm những đau khổ
và phi lý...
Bể khổ mênh mông sóng lụt trời
Khách trần chèo một chiếc thuyền
trôi
Thuyền ai ngược gió hay xuôi gió
Xét lại cùng trong biển thẳm thôi
THM sưu tầm