“Sinh có hạn, tử bất kỳ”. Trong cõi hồng trần uế trược này, không ai biết được chính xác cuộc đời mình còn lại bao lâu? Dù là người xuất gia tu hành hay người thế tục (trừ bậc Đại giác chứng ngộ). Đời người ngắn ngủi thoáng qua như bóng chớp, một hơi thở ra mà không hít vào đã thành người thiên cổ.

Đức Phật dạy: “Tuổi thọ của sinh mệnh chỉ dài như một hơi thở. Không còn thở nữa thì đã là sang đời sau rồi. Chỉ có nhận thức như vậy mới thực sự trải nghiệm được sự tinh tuý của sinh mệnh. Các đệ tử! Các con chớ nên thảnh thơi lười biếng, cho rằng đời người rất dài giống như kiếp phù du, như cỏ hoa, hay dài đến mấy chục năm. Nhưng tuổi thọ của con người chỉ như một hơi thở mà thôi, vậy nên phải trân trọng mỗi phút giây của sinh mệnh!”

Dù văn minh đến đâu, con người vẫn không thắng nổi cái chết. Giàu nghèo sang hèn, trí thức hay bình dân, văn minh hay lạc hậu… ai ai rồi cũng phải chết!