Trải qua hằng năm tháng xa xưa từ
vạn cổ, trong bể dâu dài đằng đẵng biết bao kiếp nhân sinh, hỏi ai tránh khỏi
vòng lận đận của chuyện duyên tình. Chờ khi ánh trăng vàng lên cao và soi sáng,
hay màn đêm mang theo sự bình yên buông xuống khắp dương gian , lấp đầy đi sự
phồn hoa nao nức của chốn phong trần, để mọi tâm hồn trên thế gian này trở nên
diệu nhẹ. Từ thi sĩ cho đến doanh nhân, từ bậc quan quân hay nơi dân dã, bao kẻ
đắc ý, bao chốn u sầu, tất cả chúng ta, cả bạn và tôi, khi nhìn vào màn đêm
tịch mịch ấy có bao giờ bất chợt từ trong sâu thẳm của trái tim khơi lên dòng
tự vấn...Ta là ai, ta đến từ đâu, và sẽ về đâu?!
Hỏi vũ trụ này to lớn nhường bao,
Luân hồi kia liệu chăng là có thật, là chuyện thần thoại hay sự huyền hoặc sắc
màu, những lời tiên tri ẩn mờ trong lịch sử,con người và thiên thượng, tôn giáo
và văn minh. Dòng thời gian, không gian tạo cho ta quá khứ, hiện tại, vị lai,
chúng hòa quyện vào nhau phản lên sự mơ hồ và đôi khi dễ làm tâm trí ta ngã
gục.
Rồi bỗng nhiên, đâu đó tiếng than
thở nhẹ nhàng mang theo chút hương vị cổ xưa thấm đẫm rêu phong quá khứ vang
vọng từ uyên nguyên của sinh mệnh, của những đôi mắt mệt nhoài nghĩ về chốn xa
xăm khi trong giây lát nào đó ta tĩnh lặng, cô độc đứng ngoài sự mưu sinh và xô
bồ cuộc sống. Có phải chăng đó là những lời nhắc nhở tất cả chúng ta tìm về nơi
nào đó, nơi của sự ngóng trông chờ đợi ẩn dấu phía hư không...!!!??
THM sưu tầm