Bỗng thấy thương sao một kiếp người
Đêm ngày nơm nớp chẳng ngừng ngơi
Sinh già bệnh chết luôn rình rập
Oán hờn - ganh ghét lại khắp nơi

Hôm qua còn háo hức cuộc chơi
Ai hay chớp mắt đã xa vời
Bạn bè còn đó, người thân đó
Nỗi đau khó thể nói thành lời

Dẫu biết rằng quy luật cuộc đời
Có đến rồi đây sẽ có rời
Những khổ vô thường không báo trước
Ngày về sao tránh khỏi lệ rơi

Còn duyên cuộc sống cứ vui tươi
Yêu thương san sẻ với mọi người
Hãy sống như thể nay ngày cuối
Chuẩn bị cho mình phút thảnh thơi!

Diệu Nguyễn