Ba trăm sáu lăm ngày là mấy?
Cõi hồng trần trông thấy mà thương
Đời người như khói mây sương
Sáng trong lấp lánh vô thường biến tan .

Bao giấc mộng mê mờ tâm thức
Tham vọng hoài làm khổ lòng ta
Thế rồi ngày tháng trôi qua
Cái già chợt đến đời ta chẳng còn .

Duyên tu đạo bao năm bỏ dở
Khát nước rồi đào giếng hụt hơi
Nghiệp(xấu) gieo dẫn đến luân hồi
Trùng ba khổ hải cả đời khổ đau .

Nay quay lại tìm đường giải thoát
Tạo nghiệp lành sám hối ăn năn
Theo lời  Đức Phật dạy răn
Cuộc đời hoán chuyển dần dần trong ta .

Như người đi trong sương thấm lạnh
Chợt nhận rằng áo ướt từ lâu
Pháp duyên là cõi nhiệm mầu
Đưa người vượt thoát con tàu tử sanh .

Tánh Thiện