Đứng trước cái chết, mọi người
đều bình đẳng. Sống là chuẩn bị cho con người đi về với cái chết. Suy tư về cái
chết là suy tư về sự sống. Chết là một phần của sự sống bởi lẽ trong sự sống đã
có sự chết. Nó là cánh cửa nối liền hai thế giới như cửa sông đưa dòng nước vào
nguồn biển rộng.
Cứ theo định luật tự nhiên, con
người được sinh ra, lớn lên, già đi và chết. Đó là định luật chung của con
người, không ai có thể sống mãi mà không chết. “Đâu ai sống mãi trăm năm, có ai còn mãi ngàn năm ở đời” Các vua
chúa ngày xưa đã cố công đi tìm thuốc trường sinh bất tử nhưng họ cũng chết.
Đời người như hạt mưa sa trên mặt
nước, bọt văng lên rồi tan biến mất, đời người như ánh chớp, như mộng, như tia
điện sẹt, như nháy mắt… nhiều khi lại còn ngắn ngủi hớn thế nữa. Mà trong cuộc
đời ngắn ngủi ấy lại biết bao sự gian nan khổ cực, chịu lắm sự sầu ưu, khổ não,
thất tình lục dục…
THM sưu tầm