Trăm năm trong cõi người ta tuy
có tới ba vạn sáu ngàn ngày nhưng thật là ngắn ngủi. Càng ngắn ngủi hơn vì mấy
ai sống tới trăm năm. Vô thường sẽ lần lượt đến với mọi người mà không bao giờ
hẹn trước.
Thời gian rất quý giá, lại trôi
nhanh như bóng câu qua cửa sổ. Mỗi ngày đi qua đời mình như con lừa đang trên
đường dẫn đến lò sát sinh thì có vui gì khi cố níu kéo những ngọn cỏ bên vệ
đường.
Ý thức sâu sắc về
thọ mạng, về sự tồn tại ngắn ngủi của kiếp người để xây dựng đời sống thật tốt
đẹp và có ý nghĩa. Đừng để một mai lực bất tòng tâm, đừng để bao ý niệm
tốt đẹp phải theo mình về nơi đất lạnh.
THM sưu tầm