- Khi nào người ta chê bạn, nói
xấu, mạ lị, mạt sát, chửi mắng bạn, mà tâm bạn vẫn thản nhiên không buồn giận
hờn, không oán ghét v.v.. đó là tâm vô lậu.
- Khi nào bạn không thương, không
ghét một người nào, không sợ hãi, lo lắng sống luôn luôn thanh thản, an ổn và
không có một chướng ngại gì trong tâm các bạn, đó là tâm vô lậu.
- Khi nào tâm các bạn không còn
tham muốn một vật gì, dù đó là một món ăn rất ngon, rất thích khẩu của các bạn,
nhưng các bạn cũng thản nhiên không thèm, không ham thích muốn ăn. Có thì ăn,
không có ăn thì thôi, đó là tâm vô lậu.
- Khi nào các bạn thấy sự lười
biếng, hôn trầm, thùy miên không còn tấn công các bạn khi các bạn muốn thức dù
bất cứ giờ nào, các bạn cũng đều tỉnh thức, đó là tâm vô lậu của các bạn.
- Khi nào tất cả mọi cảm thọ đến
với bạn mà tâm bạn không lo, không sợ hãi thì đó là tâm vô lậu.
- Khi nào tất cả mọi pháp làm
động khiến tâm các bạn bất an, nhưng các bạn vẫn thản nhiên, với tâm thanh
thản, an lạc và vô sự thì đó là tâm vô lậu.
Trưởng lão Thích Thông Lạc
THM trích ghi