Đời là cõi tạm nên của cải là phù
du, chào đời hai bàn tay trắng thì khi lìa đời cũng trắng hai tay, vậy mà sao
cứ cố mà tranh giành tài sản, để rồi tình thân bỗng chốc như kẻ thù. Đời là cõi
tạm nên quyền lực chỉ là hư danh nhưng vẫn dùng mọi thủ đoạn để tranh nhau?
Đời là cõi tạm, mọi người đâu thể
bên nhau mãi mãi nhưng sao con người cứ phải hận thù, ghét bỏ lẫn nhau làm gì?
Dù trần gian là cõi tạm, hàng
ngày phải đối diện nhiều rủi ro, phiền não nhưng ta cứ phải sống. Biết rằng
cuộc sống là hữu hạn nhưng cuộc sống thật quý báu ngần nào nên ta tin yêu cuộc
sống để niềm vui luôn đến bên ta. Hãy nghĩ về những điều tốt đẹp và sống sao
cho tươi đẹp hơn. Và
“Cảm ơn đời mỗi sáng mai thức
dậy; Ta có thêm ngày nữa để yêu thương”.
THM sưu tầm