Con người trong thế gian này khi
đã hiểu đời là khổ, khổ như thật thì chắc ai cũng muốn thoát ra, không có ai
muốn sống trong cảnh khổ đau cả. Chỉ vì chưa biết đường lối thoát ra, nên đành
lòng ôm chịu, chứ mọi người ai chẳng muốn an vui hạnh phúc, có ai muốn khổ bao
giờ!
Cuộc sống hằng ngày luôn luôn bị
chi phối bởi từng ác pháp, từng hoàn cảnh, từng sự việc, từng đối tượng, v.v...
Cho nên quý phật tử thường gặp những chướng ngại pháp, sinh ra phiền não, đau
khổ, tức giận, thương ghét, ganh tỵ, oán hận, sợ hãi, v.v... có nhiều khi không
chịu nổi phải tự tử, hoặc sa ngã vào đường trụy lạc, rượu chè, cờ bạc, v.v...
Khi chưa biết pháp, chúng ta đành
cam phận ôm sự đau khổ này trong lòng, còn khi đã biết pháp để thoát ra sự khổ
đau này, thì có ai dại gì ngồi đó chịu đựng sự đau khổ đang dày vò chúng ta. Có
phải vậy không quý phật tử?
Trưởng lão Thích Thông Lạc
THM trích ghi