Từ trên cao (đủ độ cao) nhìn
xuống, trái đất to lớn của chúng ta sẽ là gì trong hệ mặt trời, và hệ mặt trời
sẽ là gì trong cái vũ trụ mênh mông này? Có buồn cười không chuyện con người cứ
cho mình là chúa tể của muôn loài, nhưng mới chỉ nhìn xuống từ một Toà nhà hai
chục tầng đã thấy mỗi người chỉ giống như hạt vừng, hay như con kiến gió bé tí
ti, có thể bị quét khỏi mặt đất trong tích tắc vì bất cứ tác động ngoại cảnh
nào, như động đất, sóng thần, sụp cầu?
Nếu lên cao nữa, lên cao nữa nhìn
xuống thì đến cả trái đất với hơn 7 tỷ người đang vật lộn mưu sinh cũng chỉ là
hạt bụi. Thế nên, không biết có bõ để hối hả, sống gấp đến từng ấy? Có bõ đánh
nhau, tranh giành đất đai, của nả đem về làm của riêng như ai đó vẫn quen làm?
Có nỡ kinh doanh làm giàu bằng bất cứ thủ đoạn nào? Có nỡ đối xử với nhau một
cách vô lương chỉ vì sự khác biệt về sắc tộc, tôn giáo hay chủ thuyết?
Không biết mỗi chúng ta - mỗi cái
đốm li ti trong dòng đời xuôi ngược này dành được mỗi ngày mấy phút để nghĩ xem
mình là ai và về những cái mình cố đạt được trong năm mười năm, hay vài chục
năm nữa sẽ có giá trị gì đối với cái vũ trụ mênh mông, chẳng biết bắt đầu và
kết thúc tại đâu?
THM sưu tầm