Tâm thanh thản, an lạc và vô sự
là mục đích giải thoát của Phật giáo. Tâm thanh thản, an lạc và vô sự ấy đâu
phải là một điều khó tu. Khó tu là vì các bạn không chịu buông xả. Đời có gì
đâu, các pháp đều vô thường, nay còn mai mất. Vậy mà các bạn không chịu buông
xuống để mà chịu khổ, chịu đau, chịu phiền não. Thật là điên đảo.
Buông xuống đi! Hãy buông xuống
đi!
Chớ giữ làm chi, có ích gì?
Thở ra chẳng lại, còn chi nữa?
Vạn pháp vô thường, buông xuống
đi!
***
Buông xuống đi! Hãy buông xuống
đi!
Tâm hồn thanh thản, chẳng sầu bi.
Cuộc đời ngắn ngủi trong chớp
mắt.
Còn có vui gì, chẳng bỏ đi?
***
Buông xuống đi! Hãy buông xuống
đi!
Trò đời như mộng, có còn chi?
Tứ đại trả về cho tứ đại.
Thanh nhàn, an lạc lúc phân ly.
Hãy cố gắng xả tâm, buông xuống
cho thật sạch, đời người chẳng còn có gì đâu mà tiếc, mà thương, mà giận hờn,
mà buồn phiền! Nếu quyết tâm tìm đường thoát khổ thì hãy buông xuống, buông
xuống cho trắng bạch như vỏ ốc, cho tâm hồn phóng khoáng như hư không, thì
không bao lâu nữa sẽ đạt được mục đích cuối cùng: “Thanh Thản, An Lạc và Vô
Sự”.
Trưởng lão Thích Thông Lạc
THM trích ghi