Mấy mươi năm tạm gọi một đời
người
Vinh nhục, khen chê, được mất,
khổ vui
Giờ chung cuộc về đâu ta chẳng
biết.
Người thân khóc than vô cùng
thương tiếc
Ta nằm im chẳng nói cũng chẳng ừ
Vài giờ sau hình hài ta cháy rụi
Mấy chục cân còn lại nắm xương
tro.
Ô hô! Ngàn thu vĩnh biệt
Vòng luân hồi qua bao kiếp tái
sanh
Nhớ nhau chăng? Nhận ra chăng?
Hoặc thương mến hoặc hận thù tiếp
nối.
Ta là ai? Tự trả lời câu hỏi
Hay cam đành chấp nhận kiếp phù
sinh!
THM sưu tầm