Ta cứ mãi phung phí đời người vào những cuộc ăn chơi, giành giật, bon chen, ích kỷ, thị phi triền miên. Để rồi, ta phải luôn luôn thao thức, trăn trở, vật vã vì những cái hơn thua, được mất đầy phù du, ảo vọng.

Ngoảnh lại đời mình, một chuỗi dài những nhọc nhằn, khắc khoải, toan tính, lo âu.

Lắm lúc ta tự hỏi: Con người sinh ra để làm gì? Ta sinh ra để làm gì? Phải chăng là để cùng nhau trải nghiệm, thi thố, thể hiện năng lực đấu tranh sinh tồn? Để rồi mai này, khi sức tàn lực kiệt, con người lại trở về hư vô hay sẽ trôi lăn về đâu?

Cuộc đời sao thật là vô nghĩa!

THM sưu tầm