Đời người như chiếc lá mỏng manh,
ngắn ngủi. Chỗ dựa trần gian chẳng an toàn vững chắc. Tiền bạc vật chất, bằng
cấp, kiến thức, chức quyền đều chóng tàn phai. Sức khỏe, sắc đẹp hao mòn rồi
rệu rã theo tuổi đời năm tháng.
Nhìn lá vàng rơi, ta nhận ra sự thật
cay đắng nhất của đời người là sự chết. Nó chẳng từ ai, chẳng thương tiếc ai.
Nó đến bất ngờ làm ta bàng hoàng. Phải bỏ lại tất cả mọi thứ ta gắn bó và gom
góp suốt đời để ra đi với hai bàn tay trắng.
Cái chết của mỗi người là một
chuyến đi cuối cùng. Một chuyến đi quyết định và quan trọng. Một chuyến đi vĩnh
viễn không bao giờ trở lại.
THM sưu tầm