Đời người là một chuyến đi. Chuyến đi cuộc đời có những điều lạ.

Giống như mọi chuyến đi, nó cũng có một điểm khởi hành và một điểm đến. Nhưng không ai chọn lộ trình mình đi cả; nó là bắt buộc cho mọi người như nhau. Sinh ra là người ta đã được (bị?) đặt vào lộ trình rồi. Cây số xuất phát mang tên SINH, cây số của nơi kết thúc mang chữ TỬ.

Một điều lạ khác là con đường tuy là như nhau nhưng lại dài ngắn khác nhau, và cũng không tùy thuộc nơi ý muốn hay ước mơ của khách lữ hành. Con đường hầu như luôn luôn được cảm nhận là quá ngắn ngủi. Nó thường được so sánh một cách nên thơ với "bóng câu qua cửa sổ" (câu là con ngựa tơ chạy rất nhanh) hoặc với "đóa phù dung sớm nở chiều tàn". Một thoáng đã hết! Dù người sống lâu trăm tuổi vẫn coi cuộc đời chỉ là "kiếp phù du":

Ba vạn sáu ngàn ngày là mấy,
Kiếp phù du trong thấy cũng nực cười!

THM sưu tầm