Người ta có con vì những mục
đích: “Tôi muốn có con trai là để nối dõi tông đường,” “Mình sinh cháu là để về
già có người chăm nom,” “Qua kiếm một đứa cho vui cửa vui nhà,” “Ông bà hối
quá, tụi em ráng cho các cụ vui lòng,” “Anh chị thèm có một mụn con để ẵm bồng
hun hít,” v.v… và v.v…
Những mục đích này có một điểm
chung, đó là tất cả chỉ vì lợi ích của người khác, không có một cái nào vì lợi
ích của chính đứa trẻ. “Nối dõi tông đường” là lợi ích của cả một dòng họ, mà
cái lợi ích này gắn liền với nền văn hóa phương Đông. Khái niệm này hiện nay
rất mờ nhạt, thậm chí không còn tồn tại ở phương Tây. “Sinh con để có người
chăm nom” là ai được chăm nom? “Sinh con để vui cửa vui nhà, cho cha mẹ vui
lòng” hay để có thú vui “nựng nịu ôm ấp” là ai vui? Dĩ nhiên đứa trẻ khi lớn
lên cũng sẽ vui khi được cha mẹ vỗ về, nhưng khi người ta quyết định có con,
liệu có ai nghĩ rằng “Mình có con là nhằm mục đích sau này nó lớn lên, nó sẽ
hưởng niềm vui được cha mẹ chăm sóc”?
Dù cho có người nghĩ như vậy đi
chăng nữa, thì người ta cũng đã không nghĩ đến sự bất định của tương lai. Người
ta có thể nghĩ rằng: “Có con rồi, mình sẽ nuôi dạy nó nên người để sau này nó
trở thành người có ích cho xã hội.” Nhưng nếu đứa trẻ sau này trở thành bọn đầu
đường xó chợ thì sao? Nếu nó không thành bọn đầu đường xó chợ mà thành ông nọ
bà kia, nhưng lại tham nhũng, cậy quyền, ỷ thế làm càn thì sao?
Cho là cha mẹ của đứa bé là những
người có văn hóa và hiểu biết, chắc chắn sẽ dạy bảo cho nó nên người. Nhưng dù
nề nếp gia phong của một gia đình có chặt chẽ đến đâu, người ta cũng không thể
nào tính được đến chuyện biết đâu sau khi đứa trẻ ra đời, cha mẹ nó có thể
không còn có mặt trên đời để dạy dỗ nó. Khi người ta quyết định có con, liệu
người ta có nghĩ đến khả năng là đứa trẻ khi lớn lên có thể sẽ phải chịu nhiều
đớn đau khổ ải? Ai có thể lường hết được những tai nạn bất ngờ, những mối tình
cay đắng, những dối trá, những điên cuồng vây quanh? Như vậy là người ta tạo ra
một sinh linh để nó phải gánh chịu đau khổ.
Nhìn chung, mục đích và động cơ
để có một đứa con chẳng hề nên thơ, cũng không hề cao cả, thậm chí còn rất tầm
thường và đầy ích kỉ. Vậy mà sao người ta vẫn có con đều đều?
THM sưu tầm