Ngày ngày, chúng ta thức dậy nặng
nề và vội vã. Chúng ta vội vã ăn sáng, vội vã đến công sở và làm những công
việc với một sự gắng gượng. Rồi chúng ta nhòm ngó nhau, chúng ta mưu mô, chúng
ta tranh giành nhau, chúng ta thù hận nhau, chúng ta hạ bệ nhau, đàn áp nhau và
giam cầm nhau.
Và rồi chúng ta vội vã ăn trưa.
Rồi chúng ta ngạo mạn một cách ngu xuẩn. Rồi chúng ta tự mãn một cách đê tiện.
Chúng ta vội vã mua sắm. Chúng ta vội vã xây dựng nhà cửa. Chúng ta vội vã tích
luỹ tiền, vàng. Rồi chúng ta vội vã từ công sở trở về nhà. Vội vã ăn tối và lăn
ra ngủ với đầy khát thèm của ý thức chiếm đoạt trong ngày mai.
Cái vòng quay ghê tởm này đã
không tha bất cứ một kẻ nào. Nhưng có những kẻ nhận ra điều ấy và tìm cách
thoát khỏi nó. Nhưng không ai dám nói anh ta hoàn toàn thoát khỏi cái vòng quay
ấy khi anh ta vẫn mang trên mình một hiện hữu: thân xác. Thân xác ở đây chính
là sự hiện hữu của dục vọng. Nhưng đó lại không phải là điều hệ trọng nhất.
Điều quan trọng nhất là anh ta luôn luôn ý thức được điều đó và hành động cho
sự tự do của tâm hồn mình.
THM sưu tầm