Hôm nay biết được hôm nay,
Ngày mai ai biết ngày mai thế nào,
Đời người thoảng giấc chiêm bao,
Sinh rồi tử đấy làm sao nói cùng,
Trần đời là cõi tạm dung,
Cuối cùng cát bụi về chung khác gì.

Kiếp người ngắn ngủi vạn vật vô thường biến ảo, như đám mây lơ lửng giữa bầu trời hợp tan đã để lại trong lòng chúng ta biết bao lo âu, nuối tiếc và sợ hãi. Xâu chuỗi thời gian âm thầm lặng lẽ trôi qua cho đến khi tử thần gõ cửa ra đi để lại kẻ khóc tiến người đi nghìn thu vĩnh biệt.

THM sưu tầm