Hơi thở vừa dứt mạng người ôi cũng dứt. Nào của cải, vợ con, tài vật đều bỏ lại. Nhắm mắt rồi cũng nắm tay không. Bất luận hàng vương giã hay thứ dân, giàu nghèo, sang hèn, ai ai rồi cũng phải chết.

"Thân này nào có ra chi?
Của kia lại có chắc gì mà ham"

Hay là:

"Sau đường ân ái hai tay trắng,
Cuối lớp ân tình nấm mộ xanh".

Vậy mà thiên hạ cứ nghĩ mình sống hoài muôn đời trên vũ trụ, nên họ cứ mãi giành giật cấu xé lẫn nhau, ai cũng tham giàu sang quyền tước. Nhưng cho dù có kho vàng, núi bạc, lộc cả quyền cao, gác tía lầu son, ngọc ngà châu báu, tất cả đều bị định luật Vô thường đào thải. Có nghĩa lý chi mà thiên hạ lại nỡ đang tâm sát phạt, tranh giành, chung qui rồi cũng trở về với cát bụi...

THM sưu tầm