Hãy nhìn những nghĩa địa có biết bao nhiêu người đã chết, thân xác chôn vùi dưới lòng đất, có người nào đã mang theo được những gì? Hay chỉ mang theo một nắm đất hôi thối, một nắm xương tàn vụn vặt. Khi chết rồi còn có những gì nữa đâu phải không quý vị?

Trong cõi đời này không có một vật gì là của mình, là mình cả. Và những vật ấy không bao giờ thường còn mãi mãi, luôn có sự thay đổi vô thường từng phút giây. Vì thế, sáng vui, chiều khóc, chiều vui, sáng khóc. Đời sống con người là vậy vui ít, khổ nhiều, có gì là hạnh phúc đâu; có gì mà tham đắm.

Trưởng lão Thích Thông Lạc
THM trích ghi