Hàng hàng lớp người này ra đi,
rồi lớp sau nối tiếp, ra đi lần lượt không ngừng; và vật thể di tích của lớp
người đi trước để lại đời sau, cũng tiếp tục ra đi, thay cho lớp sau nối tiếp.
Cứ dựng lên, rồi sập ngã, cứ sinh ra rồi chết mất....
Trái đất chắc cũng buồn, mặt
trời, mặt trăng làm sao không xúc động. Trái đất buồn vì chứng kiến không biết
bao nhiêu cuộc chiến tranh giết chóc từ xưa nay, chẳng làm con người thức tỉnh,
chẳng làm con người thay đổi. Và buồn hơn trái đất đã mệt mỏi kiệt quệ bởi sự
cày bừa dày xéo trên thể hình của trái đất.
Nhưng rồi trái đất cũng lên tiếng
báo động cho con người biết, bằng sự thay đổi khí hậu thời tiết, tạo thành
những rung động đau thương, mà trái đất không bao giờ muốn... vì tất cả chỉ là
do con người mà ra.
Xét ra con người xưa và nay tự
cho mình hiểu biết, nhưng thật sự hiểu biết chỉ làm khổ cho nhau! Thế thì ai là
người biết, ai có thể nói lại cho con người thức tỉnh?
THM sưu tầm