Chúng ta làm cực nhọc, đầu tắt mặt tối để duy trì thân xác. Chúng ta phạm tội không kể xiết để thỏa mãn nhu cầu và tham ái của xác thân. Chúng ta muốn nổi tiếng và danh vang để thỏa mãn lòng vị kỷ cố hữu trong chúng ta. Chúng ta làm một nghìn lẻ một những sự việc để nâng cao cái gọi là uy tín, và rồi khi chết đến, với cái mục rữa của thân xác trong mồ, hay xác thiêu chúng ta ra đi - xác thân không còn nữa.

Trong cuộc đời chúng ta tạo nhiều điều quan trọng quá mức trên xác thân. Cũng như chúng ta đã làm điều đó cho cái chết. Thi sĩ Khantipalo mô tả cái ồn ào thái quá tạo ra bởi chúng ta như sau:

"Quá nhiều ồn ào Quá nhiều người Quá nhiều thì giờ Quá nhiều khó khăn Quá nhiều nước mắt Quá nhiều tiền bạc Tất cả thứ đó để làm gì? Cho xác thân bé nhỏ! Một viên tròn chất đạm Phân hủy nhanh chóng. Cái thân nhỏ bé Tan rã nhanh chóng. Không còn gì nữa Cha mẹ thân yêu Hay bất cứ người thân nào khác. Mặc dù như vậy Chúng ta phải có An ủi và quan tài Ðám ma và mộ chí Tụ tập và tang tóc Nghi thức và nghi lễ Chôn hay thiêu Ướp xác để giữ hoài Tất cả những thứ ấy cho Xác thân bé nhỏ phồng lên. Các con hãy nhớ, Các cháu hãy nhớ Và sau chúng Người chết bị lãng quên, Ðá và xương còn lại."

THM sưu tầm