Thân phận đời người chỉ là hữu hạn trong cái vô hạn của đất trời. Rồi còn lại gì ngoài cái bao la hư vô, như một vì sao xa chợt tắt, tất cả chỉ là khoảng không vĩnh cửu.

Đời người sống được nhiêu năm
Thật tâm mà sống, chẳng phiền đến ai.
Đời người như chuỗi phim dài
Đâu cần phải diễn, đâu cần nhập vai.

Đời người lắm chuyện bi hài
Người vui kẻ khóc, chuyện hài thế gian.
Vui buồn rồi cũng chóng tàn
Buồn nhiều vui ít, vô vàng khổ đau.

Thật lòng ta sống cùng nhau
Kẻ cho người nhận, trao nhau tấm lòng.
Dù đời dòng chảy ngược dòng
Khổ đau vẫn sống, mĩm cười vô tư.
(Ngạo Thiên)

Chúng ta đã có quá ít thời gian, cớ sao lại phải luôn sống giả dối, sân hận, thù ghét, ganh tị, đố kị, hơn thua, tranh giành… làm tổn hại lẫn nhau, gây đau khổ cho nhau… Nên tùy duyên mà sống, khéo lường nhân quả, phước họa do mình.

Chúng ta nên giành nhiều thời gian để làm những việc lợi ích cho mình và mọi người, dù gian khó cũng phải cố gắng sống tích cực, lạc quan, yêu đời, luôn hướng thiện để tạo phước báu về sau, luôn muốn ít biết đủ để được hạnh phúc từng ngày. đừng lãng phí thời gian vào những việc vô nghĩa, tiêu cực, sa đọa...

THM sưu tầm