a- Buồn khổ là ác pháp hãy rời
khỏi tâm ta.
b- Lúc nào tâm cũng phải thanh
thản an lạc vui vẻ không được buồn khổ.
c- Dù bất cứ hoàn cảnh nào ta
cũng phải an vui không được buồn khổ, buồn khổ làm cho đời úa tàn khô héo.
d- Tâm như đất không nên buồn
khổ, buồn khổ là nợ của nhân quả.
e- Buông xuống đi! Hãy buông
xuống đi!
Buồn khổ làm chi có ích gì?
Thở ra chẳng lại còn chi nữa
Vạn sự vô thường buông xuống đi!
Phải cố gắng lên con ạ! Cuộc đời
chẳng có gì là của chúng ta cả, chỉ toàn là một trò ảo ảnh lừa đảo con người mà
thôi, khi đã chết đi rồi, danh cũng không còn, của cải, tiền bạc châu báu, ngọc
ngà, còn có vật gì mà mang theo chúng ta được, thân này cũng không còn là ta,
thì còn gì là ta nữa, của ta nữa, thôi hết rồi chỉ còn một nghiệp lực khổ đau
tiếp diễn luân hồi tái sanh rồi lại tiếp tục trò ảo ảnh của cuộc sống này nữa
mãi mãi muôn đời muôn kiếp.
Trưởng lão Thích Thông Lạc
THM trích ghi