Con người như khúc gỗ trên dòng
sông lượn vòng, quanh co khúc khuỷu, hết ghé bờ hạnh phúc lại đâm vào bờ khổ
đau và ngược lại, và cứ kéo dài mãi như thế, hết khổ lại vui, hết vui lại khổ
như vòng tuần hoàn bất tận.
Con người luôn cứ muốn tự an ủi, tự
huyễn hoặc mình rằng những gì mình theo đuổi kia là hạnh phúc, kết quả là mãi
mãi chìm đắm trong biển khổ.
THM sưu tầm