Trên đường tu hành theo đạo Phật
chúng ta nên tu tập để nhàm chán đời sống thế gian, chứ không nên buồn chán, vì
nhàm chán khác với buồn chán, buồn chán là vì không thỏa mãn được lòng ham
muốn, còn nhàm chán có nghĩa là đã từng trải đời, thấy đời là một sự khổ đau
chân thật không có gì vui chỉ là một chuỗi dài thời gian toàn là sự vô thường
và khổ đau.
Cho nên, buồn chán là một ác pháp
cần phải diệt, còn nhàm chán là một diệu pháp giúp chúng ta thoát ra khỏi cuộc
đời đầy sóng gió, ba đào.
Trưởng lão Thích Thông Lạc
THM trích ghi